Chuyện tình như cổ tích của chàng trai Nguyễn Duy Bảo Châu (30 tuổi) và cô gái Hà được nhiều người làng trồng hoa Tiên Nộn (xã Phú Mậu, Phú Vang, Thừa Thiên - Huế) biết tới.Biết người yêu không còn sống được bao lâu, Bảo Châu vẫn quyết định tổ chức lễ cưới mặc lời can ngăn của gia đình, bạn bè…
Hà mắc bệnh hiểm nghèo, bác sĩ tiên đoán không sống được lâu nữa. Châu vẫn quyết tâm tổ chức lễ cưới dù biết hạnh phúc rất ngắn ngủi. Một tuần sau đám cưới, người vợ trẻ qua đời. Đến nay gần 4 năm kể từ khi Hà mất, không khí đượm buồn dường như vẫn phảng phất trong căn nhà nhỏ của Châu. Anh vẫn hàng ngày đi làm về nhà là ra mộ vợ trò chuyện, không chịu cưới vợ mới.
Chuyện tình của Châu và Hà chớm nở từ khi còn học phổ thông. Sau đó, đôi bạn trẻ bị xa cách khi không học cùng trường nhưng tình yêu của họ được vun đắp qua những cánh thư tay. Cả hai quyết định kết hôn. Lễ ăn hỏi được tổ chức nhưng niềm vui không kéo dài lâu. Trước lễ cưới, chị Hà cảm thấy sức khỏe giảm sút, khó nuốt thức ăn, có lúc nói lắp, có lúc khó thở.
"Bác sĩ chẩn đoán Hà mắc chứng nhược cơ, một căn bệnh hiểm nghèo, mọi thức ăn phải xay nhuyễn mới ăn được và bệnh này không thể sống lâu. Lúc đó, chân tay tôi bủn rủn, không đứng vững được nữa", anh Châu nhớ lại.
Anh Châu dường như không thể quên được hình ảnh của người vợ xấu số. Ảnh: Phúc Nguyễn. |
Châu không dám nói cho người yêu biết tình trạng bệnh vì sợ cô lo lắng thêm. Lặng lẽ giấu kín hai bên gia đình, anh quyết định xin nghỉ việc ở nhà máy để đưa Hà vào bệnh viện. Một thời gian sau, toàn bộ số tiền tích cóp trong thời gian đi làm của cả hai đã hết nên Châu phải vay mượn khắp nơi. Hàng ngày, anh còn phải đau đớn chứng kiến bệnh tật hành hạ người yêu.
Trong một lần quét dọn nhà cửa, bà Nguyễn Thị Thiệp, mẹ anh Châu, phát hiện tập giấy thanh toán viện phí, đơn thuốc tiền triệu. Khi biết con phải đi vay nợ hàng chục triệu đồng lo cho người yêu, bà Thiệp như người mất hồn. "Nước mắt tôi lúc đó cứ chảy ròng ròng khi biết được khoản tiền con mình vay nợ quá lớn, nhưng tôi cũng thương cho nó, vì quá yêu con Hà nên nó mới thế", bà Thiệp chia sẻ. Người mẹ thương con không dám nói lại với chồng.
Bố Châu tình cờ phát hiện chuyện con dâu tương lai bị mắc bệnh nan y khi tới thăm cô tại bệnh viện. Không muốn con phải khổ cả đời, bố Châu không cho con trai tổ chức hôn lễ. Tuy nhiên, con trai ông vẫn kiên quyết cưới người yêu, mặc cho bố và các anh em từ mặt. Người bố giận dữ bỏ ra ở riêng. Thương con, bà Thiệp đành một mình sang hỏi vợ cho Châu. "Vì con, tôi cũng làm liều với hy vọng con dâu sống được 2-3 năm. Không ngờ cưới nhau chưa được 3 ngày, Hà đã phải nhập viện", bà Thiệp nhớ lại.
Hơn một tuần sau ngày cưới, Hà mất. Căn nhà nhỏ không thể đặt vừa chiếc quan tài của con dâu nên bà Thiệp phải nhờ hàng xóm phá một phần bức tường trước nhà để có chỗ lo hậu sự.
Dù đã biết trước nhưng sự ra đi của vợ là cú sốc rất lớn với Châu. Anh như người mất hồn, chỉ khóc bên quan tài của vợ. "Mẹ con tôi đã tính bán một phần đất đang ở để lấy tiền chữa bệnh cho Hà nhưng thật không ngờ cô ấy ra đi nhanh quá", anh Châu nghẹn lời.
Đã gần 4 năm kể từ khi vợ mất, hầu như chiều nào Châu cũng ghé ra mộ vợ để trò chuyện cho vơi đi nỗi nhớ. "Trừ những lúc đi làm về quá muộn không thể ra với Hà được thì đành chịu. Ngày nào không ra mộ là tôi thấy thiếu thiếu cái gì đó và cảm giác khó chịu lắm", người chồng cho biết.
Bà Kim Thị Thương, mẹ ruột của Hà, cũng chiều chiều lặng lẽ đạp xe ra mộ con gái, ngồi nói chuyện với con như thể cô vẫn còn sống. Chạm mặt con rể ngồi bên mộ chị Hà, bà Thương xót xa đến rơi nước mắt khuyên: "Con lấy vợ khác đi, đừng ở vậy nữa mà khổ lắm con ơi".
Không muốn con cứ mãi đau khổ, bà Thiệp mang đốt tất cả bức ảnh của Châu và Hà chụp chung hôm cưới. "Biết đốt là có lỗi với con, nhưng tôi không biết phải làm sao để thằng Châu có thể quên đi vợ nó và bắt đầu một cuộc sống mới. Ngày nào, thấy nó xách xe chạy về phía cánh đồng là lòng tôi như thắt lại", người mẹ kể chuyện mà ứa nước mắt.
Cả làng ai cũng biết chuyện tình của cả hai. "Lòng chung thủy của Châu xưa nay hiếm có. Hạnh phúc ngắn ngủi của cả hai khiến cho ai nghe cũng cảm thấy mủi lòng", ông Nguyễn Xuân Hòa, trưởng thôn Tiên Nộn, chia sẻ.
Theo Thethaohangngay
Học đại học để có tấm bằng ra trường hay học một nghề thành thạo giúp mình có cuộc sống ổn định, làm lợi cho xã hội?
Sinh năm 1993, Nguyễn Hoàng Duy Phương đã sở hữu một tấm bằng cử nhân ở Nhật Bản và hiện đang theo học chương trình thạc sĩ hai văn bằng ở Đan Mạch. Điều đáng nể là suốt 6 năm học tập ở xứ người, Phương đều nhận đạt được nhiều thành tích xuất sắc và những suất học bổng giá trị.
Đầu năm học là thời điểm có rất nhiều tân sinh viên nhập học. Đây cũng chính là cơ hội cho những kẻ xấu lợi dụng.
Thông minh không chỉ gói gọn trong việc hiểu biết kiến thức sách vở hay thông thạo một lĩnh vực học thuật nào đó. Vì vậy kể cả khi bạn không cảm thấy mình thông minh, hãy đọc những dấu hiệu dưới đây để thấy rằng bạn có thể thông minh hơn mình nghĩ!