Chàng sinh viên năm 3 tên Trần Minh Dương, bố mẹ chia tay phải sống với bà từ nhỏ và quyết tâm đi làm đủ nghề để theo đuổi việc học.
Ven con đường gần chợ Tân Long (thị xã Dĩ An, Bình Dương) chiều nào cũng có một chàng thanh niên trẻ bán trái cây, cách đó không xa là một chị bán khoai lang, bầu bí. Không có tiền thuê chỗ ngồi trong chợ nên họ đành ngồi bán ở lề đường, trong lòng phấp phỏng vì có thể bị đội an ninh trật tự tịch thu hàng bất cứ lúc nào.
Cùng cảnh “vừa bán vừa chạy” nên họ rất cảm thông với nhau. Ngày nào ế quá, cậu em lấy vài trái bí về nấu canh, đổi lại, bà chị nhận mấy trái mãng cầu (na) về cho con gái ở nhà. Trời mưa, bà chị cho cậu em mượn tấm áo. Tối muộn, cậu em lại giúp bà chị dọn dẹp hàng.
Chàng trai bán trái cây bên vệ đường ấy là Trần Minh Dương, sinh viên năm 3, đang học khoa Lịch sử Trường ĐH Khoa học xã hội và Nhân văn TPHCM, chuyên ngành Tư tưởng Hồ Chí Minh.
Được biết, ba mẹ Dương chia tay nhau từ khi em còn nhỏ. Bên ngoại nuôi nấng Dương đến khi em được 3 tuổi rồi trả em về bên nội ở Bến Tre. Ông bà nội chăm lo cho em học từ mẫu giáo đến khi tốt nghiệp THPT.
Ba em lập gia đình mới còn mẹ cũng đi bước nữa, họ đều vất vả chăm lo cho gia đình riêng. Dương tâm sự: “Em biết là ba mẹ cũng thương em lắm nhưng họ không có điều kiện lo lắng cho em. Em chỉ mong ba mẹ khỏe mạnh là em thấy vui rồi”.
Ông bà nội lớn tuổi không làm gì ra tiền nhưng thương Dương nhiều lắm, mỗi ngày đều chăm lo và hỏi han việc học hành của cháu, thấy cháu học khuya thì mua mì gói cho cháu ăn. Tình thương của ông bà nội chính là động lực giúp Dương theo đuổi việc học cho đến ngày hôm nay.
Lên thành phố trọ học, Minh Dương phải tự lực cánh sinh. Hai năm đầu, em lăn lộn với nhiều công việc: dạy kèm, phụ việc ở hàng quán, làm công nhân nhà máy bột giặt… Những buổi làm đêm, vừa tan ca thì trời sáng, Dương đến giảng đường mà không kịp chợp mắt. Nhiều lúc quá mệt, em thiếp đi trong lớp…
Hiện tại, Dương ở trọ tại thị xã Dĩ An, tỉnh Bình Dương để vừa đi học vừa đi làm. Dương may mắn gặp được chủ nhà trọ tốt bụng. Thương chàng sinh viên hiền lành, chăm chỉ, họ đề nghị Dương dạy kèm cho cậu con trai để giảm bớt tiền thuê phòng.
Trong bóng tối nhập nhoạng, Minh Dương giúp chị Hòa (bán khoai) dọn hàng. Phần hàng của em thì gọn nhẹ hơn, vì qua nhiều lần bị tịch thu, vốn liếng chỉ còn đủ mua một thùng 13kg mãng cầu mà thôi. Bán hết số mãng cầu ấy, em có được 40.000 - 60.000 đ tiền lời.
Minh Dương chia sẻ: "Nhiều lúc em muốn dừng bước, nhưng có gì đó ngăn em lại. Em biết mình sẽ không thể làm gì với trình độ thấp nên em vẫn cố gắng. Em tin là Ở đâu có ý chí nơi đó có con đường. Em phải theo việc học cho tới cùng, dù có gặp phải bao nhiêu khó khăn đi chăng nữa".
Học đại học để có tấm bằng ra trường hay học một nghề thành thạo giúp mình có cuộc sống ổn định, làm lợi cho xã hội?
Sinh năm 1993, Nguyễn Hoàng Duy Phương đã sở hữu một tấm bằng cử nhân ở Nhật Bản và hiện đang theo học chương trình thạc sĩ hai văn bằng ở Đan Mạch. Điều đáng nể là suốt 6 năm học tập ở xứ người, Phương đều nhận đạt được nhiều thành tích xuất sắc và những suất học bổng giá trị.
Đầu năm học là thời điểm có rất nhiều tân sinh viên nhập học. Đây cũng chính là cơ hội cho những kẻ xấu lợi dụng.
Thông minh không chỉ gói gọn trong việc hiểu biết kiến thức sách vở hay thông thạo một lĩnh vực học thuật nào đó. Vì vậy kể cả khi bạn không cảm thấy mình thông minh, hãy đọc những dấu hiệu dưới đây để thấy rằng bạn có thể thông minh hơn mình nghĩ!