Ở thế giới bên kia, em đừng buồn nhé\"Anh tin vào kiếp sau, anh tin vào nhân duyên của chúng mình\" - Phạm Công Trình viết trong lá thư gửi vợ trẻ đã khuất. Người vợ chưa cưới của anh Phạm Công Trình, chị Đỗ Thị Lan đã thiệt mạng trong chuyến xe khách gặp tai nạn thảm khốc tại Lào Cai ngày 1/9 mới đây. Nhưng họ vẫn cưới nhau: Trình đã quyết định cưới Lan trong chính đám tang của cô dâu, rồi về làm rể nhà Lan như một người con bình thường. Một đám cưới khiến dư luận xúc động. Chuyên mục “Thư gửi một người” xin đăng lại một trong những lá thư anh vẫn đang viết đều đặn cho người vợ của mình ở thế giới bên kia. Như một lời nhắn gửi về tình yêu, hay là về sự mong manh giữa sống-chết của con người trên những con đường nước ta...
Ngày 27/10/2014 Vậy là đã 8 tuần trôi qua rồi em ạ. Chẳng biết em đã đi đến đâu trên con đường vắng bóng anh đó rồi. Liệu em có còn nhớ được những gì anh đã nói cho em về hành trình sau cái chết không? Biết được con đường mình sẽ phải đi thì chông gai cũng sẽ bớt đi em ạ. Nếu em không còn nhớ, hãy cứ nhắm mắt lại và lắng nghe, mỗi ngày anh sẽ đều cầu nguyện, sẽ đều chỉ lối cho em. Đừng lo, đừng sợ và đừng buồn em ạ. Đâu rồi sẽ có đó thôi... Hôm nay anh mệt quá em ạ. Chẳng muốn làm gì. Cuối tuần vừa rồi anh đi dự hội nghị của khối Công nghệ thông tin, bia rượu vào, lê lết về nhà, để quên cả túi quà trên xe. Sáng đến cơ quan, mở máy tính lên mà chẳng nỡ làm gì. Buồn buồn ngồi đọc mấy cái bình luận của thiên hạ trong cái bài viết về những sự thật ở chuyến xe mà mình đã đi. Rối anh lại lỡ lạc lối vào cái diễn đàn nọ nghe thiên hạ chửi mình. Buồn cười thật đấy. Đúng là thế gian toàn thánh với thần, hoặc không thì cũng là chuyên gia phân tích tâm lý hoặc chí ít cũng là một bậc thầy về lí luận. Anh cảm thấy thế nào nhỉ? Bực, ừ tất nhiên là phải có một chút bực chứ, người ta vẽ ra anh thành một kẻ mà anh cũng chẳng rõ nó là thằng nào... Nhưng thôi, kệ đi, họ chẳng đáng để cho ta giận. Tâm hồn họ muốn cho tâm hồn anh đen tối thì cứ để họ muốn thế đi. Người dưng thôi em ạ, kệ họ đi, gia đình, bạn bè mới sống với ta thôi. Em đừng bận lòng nhé. Bố mẹ và cả nhà quý và thương anh lắm, em cũng không phải lo đâu nhé. Bà nội còn gọi riêng anh ra một góc, bảo rằng đáng lẽ cuối năm được ăn cưới hai đứa, bà dể dành được mấy chỉ, bao giờ cưới bà cho, giờ lại thành cháu rể bà trong cái cảnh này. Bà đưa anh một chỉ, anh không lấy mà bà không nghe, cứ dúi vào tay. Một chỉ này, bao giờ thằng Quang, thằng Phú cưới vợ, anh để lại cho chúng nó chứ anh không động đến đâu. Bố thì biết anh tu theo thầy, còn mua cho anh một cái tràng hạt bằng gỗ sưa. Mẹ thì nhà có chuyện gì cũng gọi báo cho anh. Các bác, các chú, các thím, các cậu, các mợ, lần nào anh về cũng sang chơi, không ai trách móc gì anh đâu em ạ... Ôi, cuộc sống bắt ta phải thế này, ta cũng đành phải chịu. Biết làm sao đây. Những trái ngang trong cuộc đời, những nỗi đau ta cứ ngỡ rằng không thấu hiểu nổi. Nhưng sống trên đời, ai chẳng phải trải qua những nỗi đau, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Đối diện với nó, chấp nhận nó và sống cùng với nó... Anh vẫn đang cố gắng từng ngày, từng giờ. Anh là một Song Tử. Từ trong ra ngoài. Song Tử là những nụ cười. Anh cũng đã có những lúc tìm lại được những nụ cười rồi em ạ. Nhưng sau mỗi nụ cười lại là một sự chua chát. Chua chát vì em không còn ở đây, chua chát vì anh khôn còn chia sẻ được nụ cười này với em nữa. Người ta nói với anh, người mất rồi tình làm gì còn, chỉ còn nghĩa thôi. Không phải thế đâu em, tình yêu anh dành cho em vẫn còn đây, nguyên vẹn và nồng nàn. Trước đây, khi trái tim anh lạc nhịp, anh vẫn bảo với em rằng anh không bỏ em đâu. Anh không quên những lời hứa ấy. Dù em không giữ anh, anh cũng chẳng rời bỏ em đâu... Tuần trước anh đi nhận pháp tu ở chỗ thầy Minh Thiên, thầy bảo anh trước khi đi khấn gọi em và các anh các chị, các cô các chú các bác thiệt mạng trên chuyến xe ấy cùng đi nhận pháp tu cùng anh. Chẳng biết em và mọi người có đến cùng anh được không. Thứ sáu vừa rồi, anh định nhờ thầy về kêu cầu cho em lên nói chuyện với cả nhà thì thằng Phú lại gẫy tay, bố mẹ bảo hoãn lại, anh chưa được hỏi chuyện cùng em. Biết bao điều anh muốn nói, bao điều anh muốn hỏi. Thôi thì tự nhủ đợi chờ là hạnh phúc vậy... Có lẽ anh không nên viết những lời này ra. Nhân gian thị phi, thiên hạ lắm điều lắm, rồi sẽ có người tìm ra cách để chửi anh... Nhưng anh muốn viết nó ra, lưu nó lại, không chỉ là trên Facebook mà còn cả trên Blog của anh, rồi thì anh sẽ in ra nữa. Mỗi tháng một vài bài. Rồi anh sẽ hóa chúng cho em, và giữ lại nữa, để nhắc anh về tình yêu chúng mình, về những gì anh đã hứa, và có thể là, cho cả kiếp sau của em nữa... Anh tin vào kiếp sau, anh tin vào nhân duyên của chúng mình. Anh sẽ cố gắng tu tập, sẽ cố gắng nguyện cầu cho em sớm được siêu thoát, được đầu thai làm một kiếp người hạnh phúc. Khi ấy, anh sẽ tìm em cho bằng được, để lại được lo lắng cho em, lại được chăm sóc em, được thấy em hạnh phúc, thấy em vui vẻ, thấy em an bình... Vì em xứng đáng được như thế, Gà con lon ton của anh ạ. Theo Thethaohangngay |
Đôi khi các bạn nữ thường hay băn khoăn không biết người ấy có yêu mình thật lòng không. Cùng xem những dấu hiệu thật lòng của chàng như thế nào nhé.
Địa điểm vui chơi ngày Valentine 14/2 - Ngày lễ tình nhân là dịp để các cặp đôi thể hiện tình cảm, đặc biệt là những người đang muốn tỏ tình với người mình đang thầm yêu thì 1 địa điểm để hẹn hò sẽ rất cần thiết trong ngày quan trọng này. Dưới đây là những địa điểm vui chơi, hẹn hò cực kì lãng mạn trong ngày Valentine tại TPHCM.
Ngày 14/2 năm nay bạn đã có dự định hẹn hò, vui chơi ở nơi nào chưa? Dưới đây là những địa điểm thú vị dành cho các cặp đôi hẹn hò tại Hà Nội như đường Thanh niên Hồ Tây, Love Garden, Royal City...
Có những điều tưởng chừng thật đơn giản nhưng nó đem lại cho nàng thật nhiều cảm xúc. Cùng tìm hiểu xem điều đó là gì nhé.